Not seeing a Scroll to Top Button? Go to our FAQ page for more info.

10 thg 1, 2014

Giấc Mộng Đêm Hè - William Shakespeare

Trước khi được những người theo đạo Thiên chúa gọi đó là "đêm của Thánh Gioan", thì đêm hạ chí “cái đêm ngắn nhất của mùa hè, thuộc về các tiên nữ, thần linh, yêu tinh kéo đến khiêu vũ và nô đùa dưới ánh trăng, trong các khu rừng. Nhưng có một năm xấu làm cho các vị tiểu thần đó không lấy gì làm vui vẻ: ông vua cai quản họ, Obéron, bất hòa với hoàng hậu Titania vì hoàng hậu đã không chịu giao cho vương phu của mình một đứa bé, đưa từ xứ Ấn Độ về, con của một người tùy tùng của hoàng hậu, mà nhà vua muốn dùng làm thị đồng. Mỗi khi vợ chồng đức vua gặp nhau là họ gây lộn với nhau và ngày càng trầm trọng đến nỗi những tiểu thần phát hoảng lên, phải trốn trong các bông lúa mì. 

25 thg 11, 2013

Chiếc trống lụa - Zeami

Chiếc trống lụa là một tác phẩm của nhà soạn kịch No vĩ đại Zeami. No là loại hình sân khấu có sớm nhất trong nghệ thuật sân khấu Nhật Bản. No có trước Kabuki và kịch rối. No là một nghệ thuật tổng hợp của ca nhạc và vũ đạo, vai chính trong No thường thuộc thế giới người chết và đeo mặt nạ, những mặt nạ đạt đến trình độ nghệ thuật rất cao. Đặc trưng của kịch No là hướng tới sự hòa điệu chứ không lao vào xung đột như các sân khấu khác.

25 thg 10, 2013

Dương liễu thanh thanh - Quỳnh Dao (III)

    Uyển Thanh nghe kể lại, nước mắt chảy dài. 
    - Bội Nhi ơi, như vậy là chàng đã quên chị rồi em à. Có cho người về nhà mà chẳng viết cho chị một chữ. Anh ấy có phải là kẻ bạc tình đâu. Chị hiểu ở kinh đô, giai nhân nhiều lắm, không lẽ chàng đã quên bẵng cái tên Dương Uyển Thanh ở Tây Hồ rồi ư? 
    Bội Nhi an ủi: 
    - Cô ạ, Dịch công tử nào phải hạng người như vậy, có lẽ là cậu ấy ngại, không dám giao thư cho gia nhân mang cho cô, dù có cũng chưa chắc họ được pháp mang đến đây. Hãy gắng chờ xem. Em nghĩ chỉ có Tịnh Nhi về công tử mới dám có thư về cho tiểu thư. 

    Đúng, chỉ có Tịnh Nhi là người mà chàng tin tưởng nhất. 

Dương liễu thanh thanh - Quỳnh Dao (II)

    Uyển Thanh nói với giọng đau khổ: 
    - Quả thật anh đã say. Đừng có nói là cha anh không đồng ý mà cả vợ của anh cũng chẳng hài lòng đâu anh. Nếu anh muốn cưới thêm vợ thì họ sẵn sàng tìm cho anh một người con gái có gia cảnh hoàn toàn hơn em. Chớ họ không chấp nhận em đâu. Đó là chuyện hoàn toàn thuộc về tội lỗi, làm bại gia phong. Anh hiểu không anh? chắc chắn là anh hiểu mà. Đó là chưa nói em bây giờ đối với chủ nhân nơi này là cái kho vàng. Bà ấy không dễ dàng trao em cho ai mà không đòi hỏi cái gía thật cao. Vì vậy chuyện anh nói hoàn toàn chỉ là ảo tưởng, không thể thực hiện được. 
    Điều Uyển Thanh nói là đúng. Nhưng mà trong khi yêu nhau tha thiết thì làm sao Thế Khiêm chấp nhận được sự thật phũ phàng đó? 

Dương liễu thanh thanh - Quỳnh Dao (I)

 Mùa Xuân. Cảnh Tây Hồ đẹp như một bức tranh. 
    Nắng cuối cùng lặng lẽ chiếu trên mặt hồ, phản chiếu lấp lánh. Gió thổi nhẹ, lùa qua mặt nước, rung rinh linh động như tranh vẽ, làm lòng người ngơ ngẩn. 
    Du thuyền tấp nập trên mặt hồ, những chiếc thuyền con, buồm chèo thả trôi các vương tôn công tử, các cô trâm anh khuê các tựa nơi mạn thuyền, hoặc núp trong khung cửa uống rượu, ca hát. 
    Tự cổ chí kim, Tây Hồ là nơi vui chơi lịch lãm. Nơi đây cảnh quá đẹp, hữu tình, nên giới hội hoa, du khách ghé qua tấp nập. 

22 thg 10, 2013

Hậu cung Mật Tần tiểu truyện -Lưu Diễm Tử (III)

Năm Khang Hi thứ ba mươi lăm, nữ tử người Hán thứ 2 tiến cung, Trần thị.
Trong thâm cung viện, tường đỏ cao vời, cũng có điều nghe được phong phanh, Trần thị là nữ tử của phường dệt lụa Tô Châu Thường Húc tiến cung.
Khi ta nghe được tin này là lúc đang chơi đùa với Dận Lộc, thằng bé vừa tròn 1 tuổi, bộ dạng khỏe mạnh kháu khỉnh, ai gặp cũng yêu. Trong nháy mắt, trống bỏi rơi xuống đất, thằng bé ngọng nghịu mấy tiếng, khóc la ầm ĩ. Ta hơi mất hồn, Dận Lộc khóc, oa oa gọi ta – ngạch nương, ngạch nương.
Ta hốt hoảng tỉnh lại, ta, đã là mẫu thân của 2 đứa con.

Hậu cung Mật Tần tiểu truyện -Lưu Diễm Tử (II)

Cứ thế, phụ thân cũng nghe được tiếng gió. Vê râu cười nói. “Ta xem không thể tốt hơn được, Thường Húc vừa mới mất phu nhân, cũng thật sự bơ vơ”. Trong ngôn ngữ, dường như có ý muốn gả ta cho biểu ca làm tục huyền.
Ta cúi đầu im lặng, gả cho biểu ca, chí ít ta có vài phần thích hắn, như vậy những ngày sau, tổng sẽ vui vẻ hơn là chôn vùi ở vùng nôn thôn kia.
Từ đó, ta cũng chỉ còn chờ ngày biểu ca tới cầu hôn.
 Mà người trước mắt này, tuổi tác của hắn, so ra có thể làm phụ thân ta rồi, ta nghĩ bụng.

Hậu cung Mật Tần tiểu truyện -Lưu Diễm Tử (I)

Cung Thọ Khang được xây dựng tráng lệ, màu lưu ly chói lọi dưới ánh mặt trời lấp lánh, giống như những đợt sóng.
Cung điện trong Tử Cấm thành, cung Thọ Khang phải tính là hoa lệ, bên trong ngoại trừ thái hậu còn có các phi tần của tiên đế ở. Không, hiện tại phải gọi là thái phi. Nói toạc ra – cũng chỉ là 1 đám bà già ở trong “Viện Quả phụ”.
Ánh mặt trời thật là đẹp, ta phơi nắng có chút mê man. Ngoài cửa sổ gió xuân thổi vào mang theo hương hoa ngọt ngào, làm cho tòa cung điện hoa lệ tĩnh mịch này có thêm sức sống.

11 thg 10, 2013

Bức tranh hoa mai -Quỳnh Dao(II)

Chùa Nhàn Vân vẫn như xưa, hoa mai nở rộ, đỏ trắng đua chen. Vẫn là du khách dập dìu như mây đen nước chảy, khói hương nghi ngút. 

Khi Mộng Bạch xuất hiện trước mặt pháp sư Tịnh Tu, thì chẳng cần nói câu nào, pháp sư đã hiểu tất cả. Mộng Bạch vội quì ngay gối trước pháp sư làm ông phải cuống quýt đỡ chàng dậy, cảm động rơm rớm nước mắt: 
- Tiểu thí chủ con thật là đúng hẹn! Quả là con đã không phụ lòng mong mỏi của ta! Giang lão gia dưới suối vàng mà biết được ắt sẽ ngậm cười đó. 
- Giang lão gia! - Mộng Bạch ngạc nhiên - Đó là aỉ 
- Là vị quí nhân đã giúp đỡ con lên kinh đấy mà! Đó là Giang Nhất Trần lão gia!

Bức tranh hoa mai - Quỳnh Dao(I)

Bấy giờ là tiết hoa mai nở rộ. 
Chưa đến Tết, khí hậu ở biên giới phía Bắc đã lạnh và rất hanh heo nhưng hoa mai thì bất chấp tất cả cứ đến kỳ là nở. Mai trắng như tuyết, mai đỏ thì tựa ráng chiều, từng cây từng lùm thấp thoáng trong khe, trên sườn núi, dọc theo bờ suối và nhiều nhất là trong các vườn, nhất là vào tháng Chạp sau độ tuyết đầu mùa, hoa mai càng rực rỡ. Hoa đỏ in trên tuyết trắng mới lộng lẫy làm sao! Tất cả các con cái nhà quan nhà quí, trong thành hầu như đều thấy phấn khích, thế là đã đến mùa được đi "đạp tuyết ngắm mai" rồị 
Chùa Nhàn Vân nằm ở ngoại ô phía Tây Thành, tuy chỉ là nơi ở của nhà tu hành, nhưng vì hoa mai mà trở nên nổi tiếng. Trong vườn nhà chùa toàn là hoa mai, đâu đâu cũng ẩn hiện toàn màu hoa trắng hoa đỏ. Mỗi bận đến tiết mai nở rộ hương bay xa hàng mươi dặm, người du ngoạn đến như nước chảỵ

10 thg 10, 2013

Việt nữ kiếm -Kim Dung (II)

Tiết Chúc rập đầu:

- Đa tạ đại vương khen ngợi. Thế nhưng Phong sư ca không nghe lời khuyên, hôm đó ngủ lại, nửa đêm đột nhiên dí kiếm sắc vào cổ tiểu nhân, rồi chặt đứt bốn ngón tay khiến cho thành phế nhân.

Câu Tiễn giận quá, lớn tiếng:

- Nếu sau này bắt được Phong Hồ Tử, ta sẽ băm vằm y thành mắm.

Văn Chủng nói:

- Tiết tiên sinh, bản thân ông không đúc kiếm được, nhưng chỉ bảo cho thợ rèn, mình vẫn có thể đúc được hàng nghìn, hàng vạn thanh kiếm sắc.

Việt nữ kiếm -Kim Dung(I)

- Xin mời!

- Xin mời!

Hai kiếm sĩ quay ngược lưỡi kiếm, tay phải cầm cán kiếm, tay trái úp lên tay phải, cúi mình hành lễ.

Hai người đứng chưa yên vị, đột nhiên một làn ánh sáng trắng nhấp nháy, tiếp theo một tiếng “coong”, lưỡi kiếm chạm nhau, hai bên cùng lùi lại một bước. Những người chung quanh ai nấy đều “ồ” lên một tiếng.

Kiếm sĩ áo xanh liên tiếp tung ra ba chiêu, kiếm sĩ áo gấm đều gạt ra được. Người áo xanh rú lên một tiếng dài, trường kiếm từ góc bên trái chém xuống, thế mạnh và nhanh. Kiếm sĩ áo gấm thân thủ nhanh nhẹn, nhảy vọt về phía sau, tránh được nhát kiếm. Chân trái y vừa chấm đất, thân hình đã vọt lên, liên tiếp đâm luôn hai kiếm, công kích đối thủ. Kiếm sĩ áo xanh không chuyển động, nhếch mép cười gằn, vung kiếm gạt ra.

Blog liên quan : Blog zing | Blogspot | Blog tiếng anh | Facebook
Copyright © 2011 - 2014. Thuy trinh's blog - All Rights Reserved